Tu La Vũ Thần- Sưu tầm

Chương 417: Đấu trí


"Sát khí như vậy không thể có được chỉ trong một thời gian ngắn mà phải tích lũy thông qua việc giết vô số cường giả, chẳng lẽ đây chính là người mạnh nhất trong những sát thủ sao?”

Sở Phong cau mày, bởi vì hắn có thể cảm giác được sát khí của Bách Diện lão nhân rất mạnh, lão già này đủ thực lực giết chết mình.

“Đã như vậy thì ta chiều, ta sẽ cho ngươi biết uy lực của Tu La Quỷ Phủ là như thế nào!”

Sở Phong cười một cách lạnh lùng, ánh sáng lóe lên trên tay phải rồi Tu La Quỷ Phủ liền xuất hiện trên tay hắn. Hắn vung búa lên làm một tia sáng đen sắc bén xuất hiện, bắn thẳng tới Bách Diện lão nhân.

Quán rượu không lớn lắm nên Bách Diện lão nhân không thể trốn đi đâu được nhưng lão cũng không sợ hãi, chỉ hơi nghĩ thì đã có một kết giới màu lam từ trong đầu bay ra, ngăn tại trước người lão.

“Oanh!”

Một tiếng nổ mạnh và từng đợt gợn sóng lan ra xung quanh, kết giới mà Bách Diện lão nhân tạo ra vậy mà ngăn cản được sự công kích của Sở Phong.

Chỉ là trong khi Bách Diện lão nhân ngăn cản đòn tấn công của Sở Phong thì hắn đã di chuyển, cầm lấy một tờ bùa công kích phá vỡ trận pháp kết giới của Bách Diện lão nhân, sau đó hắn biến thành một luồng sáng bay ra ngoài quán rượu.

Bách Diện lão nhân rất mạnh, với thực lực bây giờ của Sở Phong rất khó chiến thắng được lão. Khi không có niềm tin chiến thắng thì chạy trốn là một lựa chọn tốt nhất, cho nên ngay từ đầu hắn đã dự định chạy trốn chứ không phải là chiến đấu với lão ta.

“Mẹ nó, lão già này lại còn đặt nhiều kết giới như vậy!”

Sở Phong vừa bay ra ngoài quán rượu thì đành phải dừng lại, bởi vì hắn phát hiện bên ngoài vẫn còn vài tầng kết giới, là trận pháp kết giới mà Bách Diện lão nhân đã bố trí trước đó.

Hơn nữa số lượng trận pháp kết giới này rất nhiều, ít nhất phải đến mười cái, khóa cả tòa thành này lại, nhốt Sở Phong ở bên trong.

“Thằng nhóc con này thật giảo hoạt. Trước kia ta đã biết tốc độ của ngươi rất nhanh rồi, ngươi tưởng ta sẽ không đề phòng mà chiến đấu với ngươi sao?” Đúng lúc này, tiếng cười của Bách Diện lão nhân lại truyền tới.

“Ngươi từng gặp ta sao?” Sở Phong cau mày, hình như Bách Diện lão nhân hiểu hắn rất rõ.

“Ha ha, ta chính là chủ nhân của Túy Sinh Mộng Tử. Hôm đó khi ngươi chiến đấu với bọn Tống Thanh Phong thì ta ở ngay bên cạnh quan sát, cho nên ta khá rõ về những thủ đoạn của ngươi.”

“Ngươi có hai loại bí kỹ vô thượng, một loại có thể tạo thành một chiếc áo giáp màu xanh nhạt bảo vệ cơ thể của ngươi, một loại là vuốt hổ màu trắng có lực công kích rất mạnh nhưng vì thực lực của ngươi quá yếu nên không thể phát huy ra lực lượng chân chính của bí kỹ vô thượng. Điểm mạnh nhất của ngươi chính là tốc độ, có một võ kỹ thân pháp biến ra một con rồng xanh.”

“Võ kỹ đó làm tốc độ của ngươi cực nhanh, ta còn chưa bao giờ gặp được võ kỹ thân pháp nào huyền diệu như vậy, chắc chắn là vượt qua cấp tám, đã tới võ kỹ thân pháp cấp chín rồi.”

“Có điều tuy võ kỹ kia giúp ngươi có tốc độ rất nhanh nhưng nó phù hợp cho chạy trốn hoặc đuổi bắt hơn, khi chiến đấu mà dùng nó thì cơ thể sẽ không được linh hoạt, mất tự nhiên.” Bách Diện lão nhân cười cười, lão thật sự hiểu rất rõ Sở Phong.

“Ha ha, đúng là ngươi biết ta khá rõ đấy! Nếu ngươi đã biết rồi thì ngươi có cho rằng sẽ bắt được ta trong không gian bịt kín này không?” Sở Phong cười khẽ nói.

“Ý của ngươi là tốc độ ta tạo kết giới vẫn chậm hơn tốc độ chạy của ngươi sao?” Bách Diện lão nhân cười hỏi.

“Thử liền biết!”

“Vèo!”

Sở Phong quát lớn, Thanh Long ở dưới chân đã bay đi, biến thành một luồng sáng vọt thẳng tới chân trời.

Cũng trong lúc đó, Bách Diện lão nhân hơi suy nghĩ đã tạo ra một kết giới, muốn nhốt Sở Phong vào trong. Nhưng tốc độ tạo ra kết giới của lão đúng là vẫn kém tốc độ chạy của Sở Phong.

“Chạy nhanh đấy nhưng nếu ta thu nhỏ kết giới đang khóa tòa thành này lại thì ngươi có thể chạy đi đâu?”

Bách Diện lão nhân vẫn không lo lắng chút nào, không đuổi theo Sở Phong mà chỉ hạ xuống dưới đất, bắt đầu điều khiển trận pháp kết giới mà lão đã bố trí trước đó.

Đúng như dự đoán, ngay khi lão điều khiển thì trận pháp kết giới đang khóa cả tòa thành từ từ thu nhỏ lại, làm cho Sở Phong dần dần trở thành chim trong lồng, bởi vì trong khu vực này đã không có khoảng không để cho hắn bay lượn.

“Ha ha, chạy đi, ngươi chạy tiếp đi, để xem ngươi có thể chạy đi đâu?” Khi nhìn thấy Sở Phong không thể tự do bay lượn, Bách Diện lão nhân cười ha hả.

“Ghê tởm, đáng hận!” Thấy vậy, Sở Phong liền dùng Tu La Quỷ Phủ tấn công tới trận pháp kết giới này với mong muốn phá hủy nó, bởi vì nếu tiếp tục như vậy thì hắn sẽ không trốn được đi nơi nào cả và sẽ bị Bách Diện lão nhân giết chết.

Nhưng Bách Diện lão nhân rất mạnh, không chỉ tính tới lực chiến đấu mà cả trận pháp kết giới cũng vô cùng chắc chắn, Sở Phong không thể dùng Tu La Quỷ Phủ phá vỡ nó được.

“Từ bỏ đi, vì đề phòng ngươi mà ta dùng rất nhiều Kết giới thạch để tăng độ chắc chắn cho kết giới này, lực phòng ngự của nó chắc chắn sẽ làm ngươi kinh ngạc.”

Trong khi nói chuyện, Bách Diện lão nhân cũng không điều khiển trận pháp kết giới nữa mà bay lên không trung.

Bởi vì kích thước không gian này vừa đủ để lão có thể phát huy thực lực của mình một cách lớn nhất. Đồng thời dù tốc độ của Sở Phong có nhanh hơn nữa thì vẫn nằm trong phạm vi công kích của lão ta.

“Chịu chết đi!”

Bách Diện lão nhân đưa bàn tay lớn của mình ra, từ trong đó bắn ra rất nhiều xiềng xích kết giới, những xiềng xích này kết hợp với nhau biến thành một bàn tay khổng lồ, vồ tới Sở Phong.

“Ghê tởm!” Thấy vậy, Sở Phong vội vàng khống chế Thanh Long né tránh, bởi vì sức mạnh của bàn tay khổng lồ đó rất lớn, nếu bị tóm được thì hắn sẽ bị bóp chết.

“Ha ha! Chạy đi, chạy tiếp đi! Để ta xem ngươi có thể chạy bao lâu!” Thấy vậy, Bách Diện lão nhân cười ha hả, cũng đưa một bàn tay khác ra, một cái bàn tay khổng lồ nữa được tạo ra lập tức, cũng bắt Sở Phong. Hai bàn tay ấy chơi đùa rất vui vẻ giống như con mèo đang vờn chuột.

“Đáng chết!”

Trong không gian rất nhỏ này, mặc dù tốc độ của Sở Phong rất nhanh nhưng cũng không có ích bao nhiêu, hai bàn tay khổng lồ của Bách Diện lão nhân càng lúc càng hạn chế không gian có thể hoạt động được của Sở Phong, chỉ cần chút thời gian nữa là có thể tóm được Sở Phong rồi.

“Vèo!”

Thế nhưng đợi tới lúc hai bàn tay lớn chuẩn bị tóm được Sở Phong thì hắn lại nhếch miệng cười đểu.

Tu La Quỷ Phủ lại lần nữa xuất hiện trong tay của Sở Phong, Thanh Long ở phía dưới bắt đầu đổi hướng, phóng tới nơi Bách Diện lão nhân đang đứng. Tốc độ rất nhanh nhưng cũng không mất đi sự linh hoạt, giống như không bị trói buộc chút nào cả.

Với khoảng cách gần như thế này cùng với tốc độ của Sở Phong, chỉ trong nháy mắt hắn đã tới trước mặt Bách Diện lão nhân.

Khuôn mặt của Bách Diện lão nhân thay đổi nhưng lão cũng không phải là kẻ dễ trêu, lão cũng là Giới Linh sư áo lam nên khi vừa thấy Sở Phong chuyển hướng thì đã biết ý muốn của Sở Phong là gì.

Cho nên bộ pháp của lão biến đổi, giẫm ra từng hình bát quái. Cơ thể lão chợt hóa thành một luồng ánh sáng, dùng một góc độ tài tình mà chạy ra ngoài.

Bởi vì lão từng quan sát thân pháp Long Du Cửu Thiên của Sở Phong, thân pháp này có tốc độ nhanh nhưng lại không linh hoạt, càng không thể biến đổi phương hướng tự do, chỉ cần lão chọn đúng hướng chạy trốn thì Sở Phong không thể nào tới gần lão được.

“Vù!”

Nhưng khi Bách Diện lão nhân vừa tránh được đòn tấn công của Sở Phong thì hắn cũng thay đổi phương hướng giống với lão, như bóng với hình vậy, Sở Phong đã có thể vận dụng hoàn hảo thân pháp Long Du Cửu Thiên rồi, sẽ không còn mặt nào yếu nữa, đã có thể dùng nó để chiến đấu.

Với Long Du Cửu Thiên, Sở Phong chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp Bách Diện lão nhân, cầm Tu La Quỷ Phủ trong tay chém thẳng tới Bách Diện lão nhân. Lực uy áp kinh khủng và từng trận gió lạnh đổ dồn về phía lão ta.